Lần đầu tiên vở kịch diễn bằng tiếng Pháp với tựa đề “Nỗi đau” của Patrice Chéreau và Thierry Thieu Niang sẽ ra mắt khán giả Thủ đô vào 20 giờ tối ngày 24/2 tại Nhà hát Lớn, Hà Nội.
Vở kịch là những câu chuyện và đoạn trích từ cuốn tự truyện của Marguerite Duras, một trong những cuốn truyện day dứt nhất của văn học hậu chiến Pháp. Cuốn nhật ký lưu giữ tất cả những gì bà nhìn thấy, bà đã sống, những người bà đã gặp hay phải đối mặt.
Và, đặc biệt trong tự truyện của mình, Marguerite Duras đề cập đến mối đe dọa, sợ hãi và tuyệt vọng, sự xấu hổ về cuộc sống trong khi chờ đợi Robert Antelme trở về (Robert L. trong truyện) từ một trại giam ở Đức. Bà không biết liệu rằng tháng tư 1945, mùa xuân giải phóng, chồng mình có còn sống không?
Lang thang không ngủ, bà chờ đợi và tìm kiếm dấu hiệu nhỏ nhất của hy vọng. Cuộc chiến diễn ra trong bà khi xung quanh là niềm vui giải phóng...
Đạo diễn đã chọn Dominique Blanc-người được giải Molière cho nữ diễn viên kịch xuất sắc nhất năm 2010, bốn giải Césars (giải điện ảnh Pháp có giá trị tương đương Oscar của Mỹ) vào vai người vợ Marguerite Duras mỏi mòn đợi người chồng trở về từ trại tập trung.
Và, Dominique Blanc thậm chí còn làm được nhiều hơn những điều mà đạo diễn mong đơi, tạo ra tiếng vang, ngay cả trong im lặng, với những tiếng thở dài, đơn giản và sâu sắc của cây bút Duras./.
Vở kịch là những câu chuyện và đoạn trích từ cuốn tự truyện của Marguerite Duras, một trong những cuốn truyện day dứt nhất của văn học hậu chiến Pháp. Cuốn nhật ký lưu giữ tất cả những gì bà nhìn thấy, bà đã sống, những người bà đã gặp hay phải đối mặt.
Và, đặc biệt trong tự truyện của mình, Marguerite Duras đề cập đến mối đe dọa, sợ hãi và tuyệt vọng, sự xấu hổ về cuộc sống trong khi chờ đợi Robert Antelme trở về (Robert L. trong truyện) từ một trại giam ở Đức. Bà không biết liệu rằng tháng tư 1945, mùa xuân giải phóng, chồng mình có còn sống không?
Lang thang không ngủ, bà chờ đợi và tìm kiếm dấu hiệu nhỏ nhất của hy vọng. Cuộc chiến diễn ra trong bà khi xung quanh là niềm vui giải phóng...
Đạo diễn đã chọn Dominique Blanc-người được giải Molière cho nữ diễn viên kịch xuất sắc nhất năm 2010, bốn giải Césars (giải điện ảnh Pháp có giá trị tương đương Oscar của Mỹ) vào vai người vợ Marguerite Duras mỏi mòn đợi người chồng trở về từ trại tập trung.
Và, Dominique Blanc thậm chí còn làm được nhiều hơn những điều mà đạo diễn mong đơi, tạo ra tiếng vang, ngay cả trong im lặng, với những tiếng thở dài, đơn giản và sâu sắc của cây bút Duras./.
Xuân Mai (Vietnam+)